Ước mơ đêm Trăng của bé.

Chúa ơi, tối nay giữa trời xanh lồng lộng,

trăng rằm sáng quá, sáng trên từng khuôn mặt của thiếu nhi chúng con.

Tiếng trống múa lân dồn dập, dòn dã, vang dội khắp phố phường.

Tung tăng dưới trăng, con mơ ước nhiều lắm,

Ước gì tất cả thiếu nhi trên quê hương này cũng được vui hội trăng rằm,

Mong sao nhà nhà an bình hạnh phúc,

Thiếu nhi chúng con ngoan ngoãn, dễ thương, dễ dạy

Chúa ơi, khi ôm ấp nhân gian trong ánh trăng rằm,

Chúa mơ ước những gì, lậy Chúa, Thiên Chúa cao sang, vượt quá những tầng trời xanh thẳm

Chúa có mơ ước giống con không?

Con biết “Chúa yêu thương thế gian” (Ga 3,15), thương lắm.

Và dĩ nhiên, Chúa yêu thương đặc biệt thiếu nhi chúng con,

Mơ ước ôm ấp từng người chúng con trong trái tim của Chúa.

Chúa coi, đầu óc con non nớt, đôi tay con nhỏ bé, hơi ích kỷ đấy, và cũng ham chơi lắm.

Mẹ con cứ bảo rằng kiểu này thì mai sau lớn lên làm được vương tướng gì kia chứ?

Còn cha con ít nói, khen bông hồng bé nhỏ của bố ngoan hiền nhưng hơi lười biếng,

Có một thú vui thiếu nhi chúng con rất thích đó là trò chơi điện tử,

Con thấy một số bạn ham chơi đến nỗi quên ăn,

Có tiền là nướng hết vào mấy tiệm nét,

Vì ở đó có những trò chơi sát phạt, chứng tỏ đẳng cấp, đầy mê hoặc.

Một số bạn lao vào như những con thiêu thân, bất cần tất cả, quên cả học hành.

Đêm nay dưới ánh trăng rằm, khi con ngồi đây, dìm mình trong Chúa, để trải dài những ước mơ,

Con đặc biệt chú ý đến những bạn vẫn đang vùi đầu trong các tiệm net,

nướng đời mình, nướng cả tương lai.

Trách ai được, lạy Chúa.

Ở nhà mỗi lần em con khóc, mẹ con chẳng thèm dỗ đâu,

Hình như một số bà mẹ ngày nay không biết nựng con,

Cứ nghe con khóc là quăng cho bé cái điện thoại,

mà em bé của con cũng tài tình lắm, mới tròm trèm 2 tuổi thôi đã biết chơi  đủ thứ trò trong máy.

Con kể cho Chúa nghe chuyện hai ông cháu đi lễ mỗi chiều chúa nhật,

Bước vào nhà thờ là ông trao cho cháu cái điện thoại,

thế là suốt lễ ông có thể chăm chú cầu nguyện,

còn cháu thì thích thú với những trò chơi cài đặt sẵn.

Ông với cháu, hai con người như lạc vào hai thế giới,

mai đây khi cháu lớn khôn, chẳng biết ông cháu có thể chung bước ra sao,

chứ hôm nay gần nhau mà đã như hai khung trời cách biệt.

Có cách nào không lạy Chúa,

Chúa có thể ôm ấp con tim nhỏ bé này không.

Trăng lên giữa trời,

Nâng con lên với trời, dìm con vào cả trời mơ ước,

Nhận chìm con trong ước mơ của Chúa.

Hồn con ngập tràn tình yêu và khát vọng.

Con nghe Chúa thì thầm bên tai,

Tới trường, Chúa muốn cùng con cầm tay từng người bạn nhỏ đưa ra khỏi bến mê tiệm net.

Ở nhà, Chúa cùng con hát trong tim của mẹ điệu ru ầu ơ ngàn đời của tình mẫu tử,

Đưa bé thơ dại vào giấc ngủ êm đềm,

Trong mơ bé cười với mẹ, nụ cười thiên thần.

Mẹ nhìn bé, ôm ấp khuôn mặt bé bỏng trong tim.

Cha đứng đó, ngây dại, như lạc vào vùng đất thần tiên, quên đi mọi ưu phiền cuộc sống.

Nắm chặt tay cha, con tự nhủ lòng rằng sẽ siêng năng chăm chỉ.

Trăng lên giữa trời,

Tràn ngập mái nhà của con,

Con thấy  Chúa ôm trọn từng người trong gia đình con

Trời mới đất mới là đây, mơ ước bé bỏng của con đêm nay cũng là đây.

bài liên quan mới nhất

Thứ Hai tuần V Phục Sinh: “Ai yêu mến Thầy, thì giữ lời Thầy”

bài liên quan đọc nhiều

Giới thiệu Tổng quát về Giáo phận Lạng Sơn Cao Bằng