Là một nữ tu duyên dáng và tài giỏi, sơ được nhiều người quý mến. Trong hành trình dâng hiến, sơ luôn bám vào Thiên Chúa để lấy sức mạnh chống lại những cám dỗ đời thường. Nhưng không vì thế mà đời tu trì của sơ luôn thuận buồm xuôi gió. Có lần sơ chia sẻ: “Trong sơ luôn có những giằng co về đời tu và đời sống gia đình.” Dĩ nhiên sơ luôn dành cho Thiên Chúa tình yêu đủ lớn, nhưng tình cảm nam nữ cũng khiến sơ xuyến xao.
Không ít lần sơ nhận được những lời tỏ tình dễ thương, kể cả những lời đùa cợt, hoặc những lần chính sơ cũng rung động trước một đối tượng nào đó. Sơ thừa nhận với Chúa rằng đó thực sự là gánh nặng của một người nữ tu. Sơ cầu nguyện rất nhiều. Sơ bám vào đời sống cộng đoàn và chạy đến với những người có thể giúp sơ. Đúng là những chuyện tình cảm giữa người nam và người nữ luôn có sức hút mãnh liệt khiến sơ nhiều khi mệt nhoài. Tạ ơn Thiên Chúa đã đặt để trong mỗi con người bản năng yêu thương và cần được thương yêu. Chính món quà giới tính mà người nam và người nữ có thể đến được với nhau và nên nghĩa vợ chồng.
Khi đi tu, bản năng ấy dĩ nhiên không tự dưng biến mất, nhưng vẫn nằm ngay trong tâm trí người tu sĩ. Do đó sơ đừng hoang mang vì những cảm xúc rung động ấy. Có linh mục nói vui rằng bản năng ấy chỉ mất đi sau khi chúng ta chết được 5 phút! Tuy vậy khi bước vào đời tu, Giáo Hội và nhà Dòng có nhiều phương cách để giúp cho người tu sĩ vượt qua được những khó khăn ấy. Có người hạnh phúc chấp nhận đánh đổi để bản năng ấy biến thành tình yêu Thiên Chúa và dành cho mọi người. Có người không phù hợp với những đòi hỏi về độc thân khiết tịnh trong đời tu. Họ chuyển hướng để xây dựng tổ ấm uyên ương. Điều khó là sơ cảm thấy mình đang đứng giữa ngã ba của hai dòng cảm xúc. Những hấp dẫn của tình yêu đôi lứa dường như không đủ sức để sơ từ bỏ đời tu. Bởi đó sơ vẫn dấn thân mỗi ngày trước lời gọi của Thầy Giêsu. Tuy nhiên, sơ thừa nhận rằng trái tim của mình chưa thực sự dành trọn cho Thiên Chúa, vì còn những rung động tự nhiên ấy. Khả năng làm mẹ chỗi dậy nơi một người nữ tu như sơ, nhu cầu yêu và được yêu trỗi lên trong sơ. Một cảm giác thật là lạ. Sau những lần ấy, sơ nhận ra đó chỉ là thử thách vốn có trên con đường bước theo Giêsu trong đời sống tu trì.
Sơ thân mến,
Nhiều người nói vui rằng Thiên Chúa thường chọn người đẹp, dễ thương để bước vào đời tu. Lời ấy phần nào đúng bởi tu sĩ được huấn luyện để phục vụ Thiên Chúa nơi tha nhân. Họ cần nhiều hành trang để mang Tin Mừng đến với tha nhân và cảm hóa người ta. Theo đó họ được học hành, tu sửa mình để phù hợp với con đường của Chúa. Rồi trong hành trình này, Thiên Chúa cũng có cách để hướng dẫn và trợ giúp người tu sĩ vượt qua những cám dỗ cuộc đời. Nhất là chuyện tình cảm nam nữ, có khi mạnh đến nỗi ta chẳng thể vượt qua, nhưng tình yêu dành cho Thiên Chúa lại trở nên một điểm tựa tuyệt vời để người tu sĩ bước tiếp. Sẽ là ảo tưởng nếu nói rằng người tu sĩ không còn rung động tình cảm với một người khác giới! Có chăng rung động ấy đến vội, và hy vọng họ biết cách để nó cũng nhanh chóng phai nhòa. Bởi một khi bám vào lời gọi của Chúa, yêu mến Chúa thật nhiều, thì những thứ kia tự nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn.
Là tu sĩ trẻ, tôi hiểu chuyện tình cảm ấy khiến người tu sĩ vất vả để đương đầu. Có lần vị linh hướng chia sẻ rằng thay vì cứ chú tâm vào những cám dỗ, những rung động tình cảm ấy, thật hữu ích để tập trung vào những điều cao quý hơn. Nghĩa là, đời sống của người tu sĩ còn nhiều điều thú vị khác cần khám phá: cộng đoàn, sứ vụ, học tập, cầu nguyện, chia sẻ, v.v. Tôi tin những môi trường ấy có thể giúp cho người tu sĩ nhận ra những giá trị đích thực mà họ đang theo đuổi. Trong đó người tu sĩ sống hạnh phúc với những đòi hỏi độc thân vì Nước Trời. Bởi “những ai theo Chúa Giêsu sát hơn tất nhiên họ hiểu rằng Người phải được yêu mến với một trái tim không chia sẻ, và mình phải dâng hiến cho Người tất cả cuộc sống chứ không phải chỉ vài cử chỉ, vài mảnh thời gian hay vài công việc.” (Vita consecrata, số 104).
Với câu chuyện của sơ, tôi đọc lại những lời thú vị của Tông Huấn Đời Sống Thánh Hiến: “Đời thánh hiến cần phải nêu lên cho thế giới ngày nay những gương sáng của những người nam và người nữ sống đức khiết tịnh mà vẫn quân bình, làm chủ được chính mình, có sáng kiến, trưởng thành tâm linh và tình cảm.” (số 88). Thách đố, nhưng cần thiết biết bao, sơ nhỉ! Đó là lý tưởng của một người tu sĩ tốt lành, là ước mơ của chính Thầy Giêsu. Dù khó khăn còn đó, nhưng hy vọng mỗi ngày sơ cũng như mỗi người tu sĩ tìm thấy niềm vui trong Chúa Giêsu. Để trong tâm thế đó, người tu sĩ có thể trân quý tình cảm nam nữ rất đỗi tự nhiên, nhưng họ lại có một mối tình khác mang tên Giêsu. Người tu sĩ biết mình thuộc về Giêsu, và sống với Giêsu. Được như thế, những lần rung động trước một ai đó, ước mong người tu sĩ vượt qua để bước tiếp.
Chúng ta cùng cầu nguyện cho những nam, nữ tu sĩ. Dẫu cho đời tu còn nhiều thách đố, lắm gian nan và còn sức nặng của thập giá, nhưng chính ngọn lửa yêu mến đã thắp lên cho tu sĩ nguồn sáng của bình an và hạnh phúc trong đời sống hiến dâng.
Lạy Chúa Giêsu – người tình đặc biệt của người tu sĩ, xin tiếp tục thắp lên ngọn lửa tình của Ngài để nung nấu trái tim của những người sống đời hiến dâng. Nhờ đó, mỗi tu sĩ có thể luôn rạng ngời niềm vui, ngập tràn tình yêu vì được bén rễ sâu trong tình thương của Đấng họ đang bước theo. Nếu lúc nào đó tình yêu trong họ vơi đi, sức hấp dẫn của đời tu yếu dần, xin Chúa mau đến đến và ở lại trong trái tim họ. Kể cả những lúc chuyện tình cảm nam nữ bủa vây người tu sĩ, xin Chúa đến giúp họ biết đâu là ơn gọi đích thực để họ được hạnh phúc. Ước mong từ đó, các tu sĩ của Chúa được hồi sinh và tiếp tục yêu hết mình và tu hết tình.
Giuse Phạm Đình Ngọc SJ