NGUYÊN TẮC QUẢN TRỊ TÀI SẢN GIÁO XỨ
1. Tài sản của Giáo Hội phải được sử dụng với mục đích là “tổ chức việc thờ phượng Thiên Chúa, trợ cấp xứng đáng cho hàng giáo sĩ và các thừa tác viên khác, làm việc tông đồ và bác ái, nhất là đối với những người túng thiếu” (Giáo Luật, điều 1254,2). Trong tinh thần hiệp thông và tương trợ, mục đích này gồm cả việc truyền giáo, đào tạo giáo sĩ, giáo dục lương tâm, đồng hành với giới trẻ…
2. Giám mục giáo phận là người lãnh đạo giáo phận và đứng tên chủ quyền mọi tài sản của giáo phận. Do đó, ngài có toàn quyền tổ chức, trách nhiệm kiểm tra, can thiệp và điều phối mọi hoạt động quản trị tài sản trong giáo phận (Giáo Luật, các điều 1276,2; 392,2; 396,2; 1283,2; 1267; 1277).
3. Giám mục uỷ quyền cho linh mục chánh xứ là người duy nhất chịu trách nhiệm đối với giáo phận, để quản trị tài sản giáo xứ, theo các quy định của Hội Thánh và giáo phận, như một người cha tốt lành và cần mẫn (Giáo Luật, các điều 532; 1276; 1284). Linh mục chánh xứ quan tâm tạo quỹ cho HÐMVGX để hoạt động.
4. Giáo Hội kêu gọi “những người giáo dân ưu tú về chuyên môn, khôn ngoan và đức hạnh, trợ giúp các vị mục tử với tư cách chuyên viên hoặc cố vấn”. Khi quản trị tài sản giáo xứ, linh mục chánh xứ cần đến sự cộng tác của một số giáo dân trong xứ (được gọi là ban quản trị tài sản giáo xứ theo điều 8 của quy chế này), nhất là sự đóng góp ý kiến của Hội đồng Mục vụ Giáo xứ (Giáo Luật, điều 228,2; 537).
5. Việc quản trị tài sản cần được thực hiện cách khôn ngoan và minh bạch, phù hợp với các quy định của Giáo Luật và dân luật. Sổ sách và hồ sơ quản trị phải được thực hiện chu đáo và bảo quản cẩn thận (Giáo Luật, các điều 1280-1920). Hội đồng Mục vụ cộng tác trong việc : dự trù các phương án chi thu và gây quỹ cho giáo xứ (Giáo Luật, điều 493); góp ý về những hành vi quản trị quan trọng và ngoại thường (Giáo Luật, điều 1281); cập nhật hoá danh sách thống kê, mô tả và đánh giá các tài sản giáo xứ (Giáo Luật, điều 1283,2-3). Tuỳ hoàn cảnh địa phương, linh mục chánh xứ có thể mời thành viên của Hội đồng trực tiếp thực hiện và kiểm tra sổ sách kết toán của giáo xứ (Giáo Luật, các điều 1283; 1284; 1287; 1307; 958; 955).
6. Giáo Hội yêu cầu Giám mục giáo phận quy định những giới hạn và điều kiện khi giáo xứ thực hiện một hành vi quản trị quan trọng và ngoại thường (Giáo Luật, điều 1281). Trong hoàn cảnh hiện nay của giáo phận, Đức \Giám mục dành cho linh mục chánh xứ quyền bàn bạc với Hội đồng Mục vụ, đề ra những giới hạn chi tiêu thông thường cho Thủ quỹ, Hội đồng Mục vụ… Khi đệ trình Đức Giám mục để xin phép thực hiện một hành vi quản trị quan trọng và ngoại thường, linh mục chánh xứ phải đính kèm biên bản cuộc họp Hội đồng Mục vụ thảo luận về công việc này.