Quê Tôi Xứ Lạng

Tôi xa rời, rời xa Xứ Lạng
Một buổi chiều tà mưa buồn mênh mang
Khăn gói lên đường hành trang là nỗi nhớ
Đứng giữa cuộc đời tôi thấy mình bơ vơ.

Đã xa rồi, xa thật rồi Xứ Lạng
Hoa đào nở mỗi khi độ xuân sang
Mây lang thang trên đỉnh  Mẫu Sơn ngàn
Bến Đá Kỳ Cùng in sâu vào lịch sử
Là di tích đón đưa Sứ bang giao
Sông Kỳ Cùng  ngược dòng chảy chẳng biết về đâu?
Thung lũng Bắc Sơn chắp nối những nhịp cầu
Cho đôi lứa cau trầu nên tình nghĩa
Ta với mình cùng nhau xây duyên nợ
Đừng như Nàng Tô Thị đứng chờ chồng
Ôm con hóa đá chết trong mong chờ.

Chợ Đông Kinh chợ Kỳ Lừa
Ngược xuôi buôn bán từ sương mờ đến đêm khuya
Động Tam Thanh danh lam thắng cảnh
Thành Nhà Mạc uốn lượn vòng quanh
Từ Đồng Đăng đến Ải Nam Quan
Điểm đầu đường Cái thiên hành bắc nam.

Đã xa rồi Xứ Lạng mộng mơ
Nhớ ngày còn nhỏ tuổi còn thơ
Ngồi nghe mẹ kể chuyện xa xưa thủa trước
Lạng Sơn quê mình chung nỗi đau cùng đất nước
Bom đạn chiến tranh phá hoại tan hoang
Thôn xóm bản làng trở nên điêu tàn
Người dân quê mình muôn vàn khốn khổ
Bằng nước mắt mồ hôi mình tuôn đổ
Cho hạt giống nảy mầm, cây lúa trổ bông.

Xa thật rồi Xứ Lạng mộng mơ
Kiếp ly hương chẳng biết đâu là bến bờ
Xứ Lạng ơi! mối tình đầu dang dở
Kẻ tha phương luôn mong nhớ về quê.
                                                        

bài liên quan mới nhất

Ngày 11/5: Thánh Matthêu LÊ VĂN GẪM, Thương gia, Tử đạo (1813-1847)

bài liên quan đọc nhiều

Giới thiệu Tổng quát về Giáo phận Lạng Sơn Cao Bằng