Thứ Tư tuần II Phục Sinh: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi ban Con Một”


 “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi ban Con Một”

Tin Mùng Ga 3, 16-21

16Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.
17Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.
18Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa. 19Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa. 20Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách. 21Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa".

(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch CGKPV)

Suy niệm

Chúng ta được mời gọi đọc Lời Chúa được nói cho chúng ta trong phần Cựu Ước của Kinh Thánh, kể về lịch sử cứu độ, để hiểu và cảm nếm sự tương hợp với Đức Kitô, nghĩa là lịch sử cứu độ loan báo Đức Kitô và Đức Kitô hoàn tất lịch sử cứu độ (đọc Lc 24, 13-35 và 36-48).

Và những lời của Người trong bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm nay sẽ dẫn chúng ta vào tâm điểm của sự tương hợp, bởi vì không ai giúp chúng ta hiểu và cảm nếm sự tương hợp hơn là chính Người[1].

1. Tình yêu Thiên Chúa

Sự sống là một ơn, nhưng cũng đầy thử thách thuộc về thân phận và số phận con người. Thử thách lớn đến độ, tương quan với Thiên Chúa trở nên không dễ dàng, và như chúng ta đã có thể nhận ra khi đọc các bản văn Cựu Ước. Con người bị sự dữ chi phối ở ngay trong nội tâm, vốn là nguồn của mọi hành động: thay vì tín thác nơi tình thương và kế hoạch truyền thông sự sống viên mãn của Thiên Chúa, thì con người nghi ngờ Thiên Chúa. Trình thuật Tội Nguyên Tổ và kinh nghiệm của Dân Chúa trong sa mạc mặc khải cho chúng ta sự thật này, một sự thật có ở nơi mọi người trong mọi thời (x.St 3, 1- 6 và Ds 21, 1-9).

Chính vì thế, Thiên Chúa ban Con Một của Ngài cho chúng ta, để thay đổi, để điều chỉnh hình ảnh lệch lạc con người chúng ta có về Thiên Chúa: nơi Đức Kitô, Thiên Chúa muốn bày tỏ tình yêu đến cùng của Ngài cho con người. Và tình yêu đến cùng được ban một cách thật quảng đại và nhưng không: chúng ta được mời gọi tin vào Đức Kitô, Con của Người, để có thể sống sự sống của Thiên Chúa, không chỉ ở đời sau, mà ngay hôm nay, với ân huệ Thánh Thần, làm cho chúng ta được tái sinh, sống bằng sự hiện diện, sức mạnh, sức sống mới của Đức Kitô phục sinh.

Tại sao Thiên Chúa lại hành động như thế, lại yêu con người đến thế? Đơn giản là vì Ngài sinh ra nhân loại. Giống như cha mẹ sinh con, con nó nên người thì vui, nó hư đốn thì buồn, nhưng luôn luôn yêu con, dù nó như thế nào. Vì thế Lời này của Đức Giêsu thật dịu dàng như lời của người Mẹ Hiền, an ủi vỗ về chúng ta, và nhất là làm cho chúng ta có can đảm trở về với Thiên Chúa.

Có thể nói, đây là một trong những lời của Đức Giêsu, nói cho chúng ta rõ nhất về khuôn mặt đích thật của Thiên Chúa, về con tim của Thiên Chúa, về cõi lòng của Thiên Chúa, đầy lòng thương xót: Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời (c.16).

2. Lòng tin

Cuộc Thương Khó của Đức Kitô mà chúng ta đã tưởng niệm cách trọng thể vào Tuần Thánh, bí tích Rửa Tội, bí tích Hòa Giải và nhất là bí tích Thánh Thể, tỏ bày cho chúng ta tình yêu cho đi chính Con Một, chính bản thân mình của Thiên Chúa. Vấn đề là chúng ta có chịu tin hay không?
Tin có nghĩa đón nhận, đón nhận tình yêu Thiên Chúa, đón nhận Đức Giêsu Con Thiên Chúa vào cuộc đời mình với những may rủi, với những thuận lợi cũng như khó khăn, với những biến cố vui buồn, những thành công và thất bại; tin vào Con Thiên Chúa, là đón nhận ánh sáng của Ngài vào ơn gọi của mình, ơn gọi hôn nhân hay tu trì, vào hướng đi của mình, vào cách sống của mình; tin vào Con Thiên Chúa là để cho Lời của Ngài hướng dẫn những lựa chọn lớn trong cuộc đời của chúng ta, cũng như những lựa chọn nho nhỏ hằng ngày.

Tin vào Con Thiên Chúa như thế, chúng ta sẽ sống sung mãn, sống bình an, sống hạnh phúc thực sự, không phải ở đời sau, nhưng ngay hôm nay.
3. “Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án”

Khi chúng ta nghi ngờ tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa, đó là lúc chúng ta bị rắn độc cắn. Bị rắn độc cắn, thì đương nhiên là chết, không cần phải ai bắt mình ra xét xử, lên án và thi hành án phạt. Như chính Đức Giêsu nói:

“Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa” (c.17-18).
Vì thế, chúng ta cần ghi lòng tạc dạ lời này của Đức Giêsu, Con Thiên Chúa: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi ban Con Một”; nghĩa là “yêu đến cùng”, chúng ta đừng bao giờ nghi hoặc, hay đừng để cho bất cứ ai hay lời nói hoặc lời dạy nào làm cho chúng ta nghi hoặc tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa, bày tỏ ra cho chúng ta nơi Đức Kitô, và nhất là Đức Kitô chịu đóng đinh, Mầu Nhiệm mà chúng ta cử hành, đón nhận và sống mỗi ngày nơi Thánh Lễ.

“Đây là Mầu Nhiệm Đức Tin”. “Lạy Chúa, chúng con loan truyền Chúa chịu chết, và tuyên xưng Chúa sống lại, cho tới khi Chúa đến”.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc


[1]Có thể đọc bài “Lịch Sử Cứu Độ và Mầu Nhiệm Vượt Qua”.

 

bài liên quan mới nhất

Thứ Ba tuần V Phục Sinh: "Thầy ban bình an của Thầy cho các con"

bài liên quan đọc nhiều

Giới thiệu Tổng quát về Giáo phận Lạng Sơn Cao Bằng