Ngày 14 tháng 12
THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ
1. ĐÔI DÒNG LỊCH SỬ.
Thánh Gioan Thánh Giá sinh tại Tây Ban Nha vào năm 1542. Thân phụ của ngài là một thợ dệt và ông đã qua đời khi Gioan còn rất trẻ. Gioan đi học tại một trường dành cho các trẻ em nghèo và nhận làm người giúp việc cho một ông giám đốc bệnh viện. Cùng thời gian ấy, Gioan ghi danh học ở trường đại học do các tu sĩ dòng Tên phụ trách. Dù còn trẻ, Gioan cũng hiểu được giá trị của việc hiến dâng những đau khổ cho Tình Yêu Chúa Giêsu.
Thánh Gioan Thánh Giá nài xin Thiên Chúa vui nhận những đau khổ ngài chịu hàng ngày vì lòng yêu mến Đức Chúa Giêsu.
Khi lên 21 tuổi, tình yêu Thiên Chúa đã thúc đẩy Gioan vào tu dòng Cát minh. Cùng với Thánh nữ Têrêsa Avila, Gioan đã được Thiên Chúa tuyển chọn để đem đến cho các tu sĩ một tinh thần nhiệt thành mới mẻ.
Thế nhưng cuộc đời của Gioan đã phải trải qua muôn vàn thử thách. Dù thành công trong việc thiết lập thêm nhiều tu viện mới, ở đó đường lối thánh thiện của Gioan được các tu sĩ thực hành, song chính bản thân Gioan cũng bị nhiều phê bình chỉ trích. Thậm chí Thánh nhân đã bị giam tù và bị hành hạ kinh khủng. Dường như Thiên Chúa đã bỏ rơi Gioan và ngài đã phải chịu đau khổ dữ dội. Tuy vậy, khi những cơn bão khó khăn này qua đi, Đức Chúa Giêsu đã ân thưởng cho đầy tớ trung thành của Người. Chúa ban cho Thánh Gioan bình an sâu thẳm và niềm vui tâm hồn. Gioan sống rất thân mật với Thiên Chúa. Sau chín tháng, Thánh nhân đã tìm cách thoát khỏi cảnh tù đày.
Thánh Gioan có một cách đối xử thật tuyệt vời đối với các tội nhân. Lần kia, có một bà tội lỗi rất đẹp đến cám dỗ ngài. Gioan đã giúp bà ăn năn thống hối những lầm lỗi của bà và cuối cùng bà đã thay đổi đời sống. Một đàn bà khác có tính nết hung dữ đến nỗi người ta phải gán cho bà nhãn hiệu là “kinh dị.” Tuy vậy, Thánh Gioan đã thuyết phục được bà bằng chính những đức tính tốt lành của ngài.
Thánh Gioan Thánh Giá nài xin Thiên Chúa vui nhận những đau khổ ngài chịu hàng ngày vì lòng yêu mến Đức Chúa Giêsu. Vị thánh này được nhiều người biết đến vì các sách thiêng liêng ngài viết, những sách chỉ dẫn cách sống thân mật với Thiên Chúa. Thánh nhân qua đời ngày 14/12/1591.
Đức Giáo Hoàng Clement X tôn phong Chân phước cho cha Gioan vào ngày 25 tháng 01 năm 1675, và Đức Giáo Hoàng Benedictus XIII đã nâng Ngài lên bậc Hiển thánh ngày 27 tháng 12 năm 1726. Đức Giáo Hoàng Pius XI đã tuyên xưng cha Gioan Thánh Giá là Tiến sĩ Hội Thánh vào ngày 24 tháng 8 năm 1926 (Theo tinmung.net).
2. BÀI HỌC
Chúa Giêsu đã có lần kêu gọi “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ chính mình vác thánh giá mình mà theo Ta” (Mc 8, 34).
Câu Kinh thánh này được thể hiện rõ nét trong cuộc đời của Thánh Gioan Thánh Giá, con người của đam mê, bí ẩn và tin tưởng cùng phương châm sống của Ngài là “tình yêu và hy sinh” dệt nên con người sống hoàn toàn vì tình yêu trong tâm tình tạ ơn suốt cả cuộc sống ngài. Ngài sống trọn cuộc sống trong đau đớn nhưng vẫn hằng cảm tạ Chúa như trong Thánh vịnh 41 “Con ngâm nga bài thánh nhạc thâu đêm, Thành kinh nguyện dâng Chúa Trời hằng sống” (Tv 41, 9). Thật khó để có thể tìm được một con người như ngài, dù cuộc sống có là chi, có bị đối xử bất công thế nào, bị đánh đập dã man, hay bị ngược đãi vì sự ghét ghen của anh em mình,…thì ngài vẫn không ngừng cất lên lời ca tạ ơn vì Thiên Chúa đã ban cho ngài được như vậy. Ngài đã đem tình yêu thương đến tận mọi nơi trong cộng đoàn, trong mọi người và trong chính sâu thẩm của tâm hồn ngài. Chính vì lẽ đó, ngài đã thốt lên “Ở đâu không có tình yêu, hãy đem lại tình yêu và bạn sẽ tìm thấy tình yêu.”
Chúng ta hãy bắt chước thánh Gioan Thánh giá đem tình yêu đến với mọi người chúng ta gặp trong cuộc đời. Làm được như thế là chúng đã làm cho cuộc sống này tốt đẹp hơn.
Tại đất nước Bangladesh, một trong những nước nghèo nhất thế giới, có một người đàn ông nọ đi bộ về nhà sau một ngày làm việc cực nhọc tại xương thợ.
Vì quá mệt mỏi, ông dừng lại ngồi nghỉ dưới bóng cây ven đường và ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Khuôn mặt tiều tụy của ông khiến người đi đường tương ông là một người hành khất kiệt sức và ngất xỉu. Và người ta chạnh lòng thương, ai đi qua cũng bỏ vào chiếc mũ của ông vài đồng xu.
Khi thức giấc người công nhân già hết sức ngạc nhiên thấy chiếc mũ cũ kỹ của mình đầy những đồng xu. Số tiền đếm được còn nhiều hơn một ngày công thợ của ông. Ông mỉm cười tự nghĩ mình đã là một người hành khất bất đắc dĩ.
Trên đường về nhà, ông nhìn thấy nhiều người ăn mày đui mù tàn tật, ông lặng lẽ chia đều cho họ số tiền vừa mới nhận được. Và hơn ai hết, người công nhân nghèo ấy hiểu được: được nhận lãnh và được chia sẻ cũng đều là một niềm hạnh phúc không gì có thể sánh bằng.
Dưới đây là một số trích đoạn trong Nhật Ký của một em học sinh giáo lý lớp Thêm Sức. Em đang học lớp 5 một Trường Phổ Thông Cơ Sở tại Sài- Gòn. Em còn sinh hoạt trong một bầy Sói Con của phong trào Hướng Đạo. Mỗi ngày em vẫn có thói quen ghi lại thật vắn tắt những chuyện vui buồn và những “Việc-Tốt”, những “Cử-Chỉ-Đẹp” ( Bonne Action ) mà em đã cố gắng làm như một cách sống đạo yêu thương hết sức giản dị và hồn nhiên.
Ngày 13/9/1995: Hôm nay tan học về nhà, ba má vẫn còn đi làm chưa tan sở. Em thấy nhà cửa bề bộn quá, thường ngày mẹ vẫn luôn dọn dẹp, nhưng thôi, hôm nay để em làm thay mẹ, thu xếp các thứ, quét nhà, lau sàn. Thế rồi, khi ba má về tới, má thấy nhà cửa sạch sẽ, má khen em ngoan.
Ngày 14/9/1995: Trên đường buổi trưa tan trường về, em thấy một ông cụ cứ chần chừ chống gậy đứng mãi ngay chỗ cột đèn mà không dám băng qua đường vì xe cộ đi lại quá đông. Em đã đến dắt tay đưa cụ qua đường an toàn. Cụ cám ơn và xoa đầu em.
Ngày 05/10/1995: Hôm nay em đi học thêm về trễ, đói bụng, em mua một ổ bánh mì. Bỗng, em thấy có một ông lão hành khất đang đứng chìa tay xin tiền mọi người. Em nghĩ chắc ông ấy đói lắm, suy nghĩ một chút rồi em tới đưa cho ông ổ bánh mì thịt còn nguyên. Ông cảm động hỏi lại: “Cháu cho ông thật à?” Em dạ một tiếng, ông lại bảo: “Cám ơn cháu nhé!” Em liền chạy thật nhanh về nhà, lòng vui vui, chẳng còn thấy đói bụng gì cả!
Ngày 21/10/1995: Bạn em ở lớp năng khiếu thể dục dụng cụ và nhào lộn bị bệnh cúm phải nghỉ học gần một tuần. Em rủ các bạn trong lớp đến thăm. Em đã nhận chép bài thay bạn...
Ngày 22/10/1995: Hôm nay đến trường, dọc đường em thấy một bà cụ đánh rơi một món đồ, bà cứ loay hoay tìm mãi, em đã dừng lại tìm giúp cụ. Cũng may vẫn còn kịp giờ học.
Ngày 11/12/1995: Má đi chợ, còn ba thì đi làm, em ở nhà một mình. Em đã thay má nấu được nồi cơm. Má về, cứ khen em giỏi quá.