(Năm 2018, Đức Thánh Cha Phanxicô đã thiết lập thứ Hai sau Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, ngày Hội Thánh được khai sinh, làm ngày lễ nhớ buộc cho lễ Đức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh).
Lễ Nhớ Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh, nhắc nhở chúng ta rằng chính Chúa Giêsu, qua một hành động trao phó đầy tín thác, đã muốn cho thiên chức làm Mẹ Thiên Chúa của Đức Maria được mở rộng đến với toàn thể nhân loại, tức là cho chính Hội Thánh. Năm 2018, Đức Thánh Cha Phanxicô đã thiết lập thứ Hai sau Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, ngày Hội Thánh được khai sinh, làm ngày lễ nhớ buộc cho lễ này.
Tước hiệu này không phải là điều mới mẻ. Năm 1980, Thánh Gioan Phaolô II đã mời gọi các tín hữu tôn kính Đức Maria như là Mẹ Hội Thánh. Thậm chí trước đó, vào ngày 21/11/1964, khi kết thúc Phiên họp thứ ba của Công đồng Vatican II, Thánh Giáo hoàng Phaolô VI đã long trọng tuyên bố Đức Maria là “Mẹ Hội Thánh”. Và vào năm 1975, Tòa thánh cũng đã đề xuất một thánh lễ kính Mẹ Hội Thánh dưới hình thức lễ kính riêng, nhưng chưa được ghi vào lịch phụng vụ như một lễ nhớ bắt buộc.
Bên cạnh những dấu mốc gần đây, chúng ta không thể quên rằng tước hiệu “Mẹ Hội Thánh” đã hiện diện từ lâu trong tư tưởng của Thánh Augustinô và Thánh Lêô Cả, cũng như nơi các vị giáo hoàng như Đức Bênêđictô XV và Đức Lêô XIII, cho đến Đức Thánh Cha Phanxicô, khi vào ngày 11/02/2018, dịp kỷ niệm 160 năm lần hiện ra đầu tiên của Đức Trinh Nữ tại Lộ Đức, ngài đã thiết lập tước hiệu này thành lễ nhớ buộc trong lịch phụng vụ.
Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Maria vợ ông Cơlôpát, cùng với bà Maria Mácđala. Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình (Ga 19,25-27).
Đức Maria “đứng” dưới chân thập giá
Đức Maria “đứng” dưới chân thập giá. “Đứng” – diễn tả sự hiện diện, sự bền bỉ, và sức mạnh của việc ở lại. Khác với các môn đệ, Đức Maria không bao giờ rời bỏ Con của Mẹ là Đức Giêsu trên hành trình Thập giá. Chính tại đây, Chúa Giêsu đã trao phó “môn đệ mình thương mến” cho Mẹ (và ngược lại). Đức Maria đối diện với giây phút ấy với phẩm giá cao cả. Mẹ không trốn chạy trước những biến cố của cuộc đời, nhưng đã can đảm “đứng vững”.
Một lời “xin vâng” khác
Đức Maria đã được chính Con của Mẹ mời gọi thưa lại một lần nữa lời “xin vâng”. Đó là một “xin vâng” mới, trưởng thành hơn, xác tín hơn. Việc “đứng gần thập giá” là đỉnh cao trong hành trình đức tin và tình mẫu tử của Mẹ, làm cho Mẹ trở nên khả năng vượt lên chính mình. Ngay từ đầu, trái tim Đức Maria đã mang nhiều thắc mắc: “Bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì” (Lc 1, 29). Khi gặp ông Simêon trong Đền Thờ, những thắc mắc lại càng sâu xa hơn: “Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ítraen ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng; và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà” (Lc 2, 34-35). Thánh Giuse và Đức Maria “ngạc nhiên vì những lời ông Simêôn vừa nói về Người” (Lc 2, 33). Đức Maria không chỉ nói “xin vâng” một lần là đủ. Nhưng lời thưa ấy tiếp tục lớn lên và được kiện toàn qua những biến cố trong đời Mẹ, đặc biệt là biến cố Thập giá của Con Mẹ, nơi Mẹ đã kiên vững “đứng” đó. Chính tại đây, trong sự trung tín mà Đức Maria đã đạt được, Mẹ đã đón nhận sứ mạng mới, như một “phần bổ sung” cho thiên chức làm mẹ, và trở thành “Mẹ Hội Thánh”. Mẹ là Mẹ, bởi vì Mẹ tái sinh chúng ta trong ân sủng, miễn là chúng ta học cách lớn lên “tới tầm vóc viên mãn của Đức Kitô” (x.Ep 4, 7-13).
Đời sống Kitô hữu được neo chặt trong mầu nhiệm Thập giá
Việc cử hành lễ nhớ này, theo sắc lệnh thiết lập, “sẽ giúp chúng ta nhớ rằng sự trưởng thành trong đời sống Kitô hữu phải được neo chặt vào mầu nhiệm Thập giá, vào lễ tế của Đức Kitô trong bàn tiệc Thánh Thể và vào Mẹ của Đấng Cứu Thế và Mẹ của những người được cứu chuộc.” Cũng như xưa kia Đức Maria biết “đứng” dưới chân Thập giá, không tránh né hay chạy trốn trước khó khăn trong việc hiểu thấu và chịu đựng đau khổ, thì nay, với tư cách là Mẹ, Mẹ cũng biết “đứng bên cạnh” từng người con mà Con của Mẹ đã trao phó. Chính điều đó giúp chúng ta biết kêu cầu Mẹ với tước hiệu “Mẹ Hội Thánh”:
Lạy Mẹ, xin trợ giúp đức tin của chúng con!
Xin mở tai chúng con, để chúng con biết lắng nghe Lời Chúa,
nhận ra tiếng Ngài và lời mời gọi của Ngài.
Xin đánh thức nơi chúng con lòng khát khao bước theo dấu chân Ngài,
dám ra đi khỏi vùng an toàn của mình để đón nhận lời hứa của Thiên Chúa.
Xin giúp chúng con cảm nếm được tình yêu của Ngài,
để chúng con biết chạm đến Ngài trong niềm tin.
Xin giúp chúng con biết phó thác trọn vẹn nơi Ngài và tin vào tình yêu của Ngài, đặc biệt trong những lúc thử thách, dưới bóng thập giá, khi đức tin của chúng con được kêu gọi để trưởng thành.
Xin gieo vào đức tin chúng con niềm vui của Đấng Phục sinh.
Xin nhắc chúng con rằng những ai tin tưởng thì không bao giờ cô đơn.
Xin dạy chúng con nhìn mọi sự bằng ánh mắt của Chúa Giêsu,
để chính Người trở thành ánh sáng soi đường chúng con đi.
Và xin cho ánh sáng đức tin ấy mỗi ngày một lớn lên trong chúng con,
cho đến rạng đông của ngày không bao giờ tàn,
là chính Đức Kitô, Con Mẹ, Chúa chúng con!
(Đức Thánh Cha Phanxicô, Thông điệp Lumen Fidei)
Tâm Bùi chuyển ngữ
từ Vatican News
Bản văn phụng vụ
Bộ Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích đã thiết lập Lễ Đức Trinh Nữ Maria là Mẹ Hội Thánh và lần đầu tiên được đưa vào sổ bộ các lễ nhớ, ấn định vào Thứ Hai sau lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống. Chúng tôi trân trọng giới thiệu bản dịch của Uỷ ban Phụng tự để quý cha và anh chị em sử dụng. Kính chúc mọi người luôn kết hợp với Người Mẹ Thánh để nhận dồi dào ơn Chúa Thánh Thần.
***
Ca nhập lễ: x.Cv 1, 14
Các môn đệ đồng tâm kiên trì cầu nguyện cùng với Đức Maria, Mẹ Chúa Giêsu.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa là Cha hay thương xót, khi chịu treo trên thập giá, Con Một Chúa đã trao ban Đức Trinh Nữ Maria, thân mẫu Người, làm Mẹ chúng con, nhờ có Đức Mẹ yêu thương trợ giúp, xin cho Hội Thánh Chúa đang ngày càng thêm đông số, được mừng vui vì sự thánh thiện của con cái, và dẫn đưa tất cả muôn dân nhập đoàn cùng Hội Thánh Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô Con Chúa, Chúa chúng con, Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa, trong sự hợp nhất của Chúa Thánh Thần đến muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin thương chấp nhận và biến đổi của lễ chúng con dâng thành bí tích cứu độ, xin cho lòng chúng con cũng cháy bừng lửa yêu mến như Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh, và ước chi sức mạnh của bí tích này thúc đẩy chúng con cộng tác mật thiết hơn vào công trình cứu chuộc. – Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.
Kinh Tiền tụng: Đức Maria là khuôn mẫu và là Mẹ của Hội Thánh.
Chúa ở cùng anh chị em.
Đ. Và ở cùng cha.
Hãy nâng tâm hồn lên.
Đ. Chúng con đang hướng về Chúa.
Hãy tạ ơn Chúa là Thiên Chúa chúng ta.
Đ. Thật là chính đáng.
Lạy Chúa là Cha chí thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con tạ ơn Chúa mọi nơi mọi lúc, thật là chính đáng, phải đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con. Mỗi khi kính nhớ Đức Trinh Nữ Maria, chúng con dâng lời ngợi khen tung hô Chúa. Khi đón nhận Lời Chúa với tâm hồn trong trắng, Mẹ đã cưu mang Ngôi Lời trong cung lòng khiết trinh,và khi hạ sinh Đấng thiết lập Hội Thánh, Mẹ đã cộng tác trong việc khai sinh Hội Thánh. Khi đứng bên thập giá, Mẹ đón nhận lời trối đầy yêu thương của Con Chúa,và đã nhận tất cả mọi người làm con,những người được tái sinh vào đời sống siêu nhiên nhờ cái chết của Đức Kitô. Khi cùng các Tông đồ trông đợi Đấng Chúa hứa ban, Mẹ đã hợp với các ngài tha thiết khẩn cầu, và nên mẫu gương cho một Hội Thánh không ngừng cầu nguyện. Khi được đưa lên cõi vinh quang thiên quốc, Mẹ vẫn lấy lòng từ mẫu dõi theo Hội Thánh đang còn lữ hành, và ân cần phù trợ Hội Thánh trên đường về quê trời, cho tới ngày Chúa Kitô ngự đến trong vinh quang. Vì thế, cùng với toàn thể Thiên thần và các Thánh,chúng con hợp tiếng ca ngợi Chúa và tung hô rằng: Thánh, Thánh, Thánh, Chúa là Thiên Chúa các đạo binh,…
Ca hiệp lễ: x. Ga 2, 1. 11
Có tiệc cưới tại Cana xứ Galilêa, và có mẹ Chúa Giêsu ở đó; bấy giờ Chúa Giêsu đã làm dấu lạ đầu tiên và đã tỏ vinh quang của Người, và các môn đệ đã tin Người.
Hoặc : x. Ga 19, 26-27
Lúc bị treo trên thập giá, Chúa Giêsu nói với môn đệ Người yêu: Này là Mẹ con.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận bảo chứng ơn cứu chuộc và sự sống, xin cho Hội Thánh Chúa, nhờ sự trợ giúp của Thánh mẫu Maria, luôn nhiệt thành rao giảng Tin Mừng cho các dân tộc và làm cho địa cầu được đầy tràn Chúa Thánh Thần. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.
Bài đọc I: St 3,9-15.20
“Mẹ của toàn thể chúng sinh”
Bài trích sách Sáng thế
Sau khi Ađam ăn trái cấm, Chúa là Thiên Chúa đã gọi ông và nói cùng ông rằng: “Ngươi ở đâu vậy?” Ông thưa: “Con nghe tiếng Ngài trong vườn, nhưng con sợ hãi, vì con trần truồng và con ẩn núp”. Chúa hỏi ông: “Ai đã cho ngươi biết ngươi đang trần truồng? Có phải tại ngươi đã ăn trái cây mà Ta cấm ngươi ăn không?” Ađam thưa: “Người phụ nữ mà Ngài đã cho làm bạn với con, chính bà ấy đã cho con trái cây và con đã ăn”. Chúa là Thiên Chúa nói cùng người phụ nữ rằng: “Tại sao ngươi làm điều đó?” Người phụ nữ thưa: “Con rắn đã lừa dối con, và con đã ăn”. Chúa là Thiên Chúa phán cùng con rắn rằng: “Bởi vì mi đã làm điều đó, mi là thứ bị chúc dữ giữa mọi súc vật và thú hoang! Mi sẽ bò bằng bụng và sẽ ăn bụi đất suốt đời mi. Ta sẽ đặt mối thù giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ mi và miêu duệ Bà, người miêu duệ này sẽ đạp đầu mi, còn mi sẽ cắn gót chân người”. Rồi Ađam đặt tên cho vợ mình là Evà, vì bà là mẹ của chúng sinh.
Ðó là Lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 86 (87) 1-2.3 và 5.6-7
Đáp: Hỡi thành đô của Thiên Chúa, mọi người truyền tụng những điều hiển hách về thành
1) Nền móng Sion được đặt trên núi thánh, Chúa yêu chuộng cửa thành hơn mọi nơi cư ngụ của nhà Giacob. Hỡi thành đô của Thiên Chúa. Mọi người truyền tụng những điều hiển hách về thành. – Đ
2) Nói đến Sion, thiên hạ bảo: “Tại đó, người người đã sinh ra, chính Ðấng Tối Cao củng cố thành”. – Ð.
3) Thiên Chúa ghi vào sổ bộ các dân: “Kẻ này người nọ đã sinh ra tại đó”, và họ múa nhảy hát ca: “Mọi nguồn mạch của tôi ở nơi thành”. – Ð.
ALLELUIA:
Alleluia, alleluia! – Kính chào Ðức Trinh Nữ diễm phúc, Mẹ đã hạ sinh Chúa Giêsu. Kính chào Mẹ Hội Thánh, Mẹ là Ðấng giữ gìn trong chúng con Thần Khí của Thánh Tử Giêsu Kitô. Alleluia!
PHÚC ÂM: Ga 19: 25-34
“Đây là mẹ của anh”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Maria vợ ông Cơlôpát, cùng với bà Maria Mácđala. Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà”. Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh”. Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
Sau đó, Đức Giêsu biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói : “Tôi khát!” Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người. Nhắp xong, Đức Giêsu nói : “Thế là đã hoàn tất !” Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.
Hôm đó là ngày áp lễ, người Dothái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày Sabát, mà ngày Sabát đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Philatô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống. Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giêsu. Khi đến gần Đức Giêsu và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người. Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra.
Đó là lời Chúa.
Suy niệm: (Lm. Giuse Nguyễn Văn Lộc)
1. Đức Mẹ Sầu Bi
Hôm nay, chúng ta cử hành lễ nhớ “Đức Mẹ Sầu Bi”. Như thế, trong đời sống của Đức Mẹ, cũng có những điều sầu bi, như trong đời sống của tất cả mọi người chúng ta. Trong suốt năm phụng vụ, chúng ta có nhiều lễ tôn vinh Đức Maria, Mẹ của chúng ta, nhưng hầu như luôn luôn là vì những ân huệ lớn lao Thiên Chúa ban cho Mẹ (chẳng hạn ơn vô nhiễm, ơn lên trời, ơn làm Nữ Vương…), hay là vì những biến cố đặc biệt trong cuộc đời của Mẹ (chẳng hạn Sinh Nhật, Truyền Tin, Thăm Viếng…). Chính vì thế mà, lễ Đức Mẹ Sầu Bi là một ngày lễ rất đặc biệt, bởi vì lễ này mời gọi chúng ta tôn vinh Đức Mẹ, với một khuôn mặt rất đời thường, và vì thế rất gần gũi với chúng ta: Đức Mẹ Sầu Bi, và chúng ta cũng sầu bi, không phải một lần, nhưng nhiều lần trong cuộc đời!
Vậy chúng ta đã có và đang có những sầu bi nào? Tuy nhiên, trong ngày lễ hôm nay, chúng ta được mời gọi hướng về Đức Mẹ và “suy chiêm” những đau khổ của Mẹ. Bởi vì, những đau khổ của Mẹ sẽ làm cho chúng ta hiểu biết Mẹ hơn và như thế, yêu mến Mẹ nhiều hơn. Ngoài ra, những đau khổ của Mẹ còn soi sáng và dẫn dắt chúng ta trong cuộc sống đầy khổ đau này.
2. Bảy sự đau khổ của Đức Mẹ
Như chúng ta đều đã biết, Truyền Thống của Giáo thích dựa vào các Tin Mừng, để kể ra những đau khổ của Đức Mẹ, và Giáo Hội kể ra được bảy đau khổ; vì thế, ngày lễ hôm nay, còn được gọi là lễ “Đức Mẹ Bảy Sự”. Con số “bảy” cũng thật là ý nghĩa, bởi vì số 7 đối với người Dothái, là con số hoàn hảo, cũng giống như số 9 đối với chúng ta. Điều này làm cho chúng ta nhớ lại các con số bảy của bài một Tin Mừng theo thánh Mát-thêu: bảy lần; bảy mươi lần bảy (x.Mt 18, 21-35); bảy giỏ (x.Mc 8, 8). Sau đây là “bảy sự” của Đức Mẹ:
1. Lời của cụ ngôn sứ Simêon về Đức Maria (Lc 2, 25-35), là bài Tin Mừng chúng ta có thể đọc trong ngày lễ hôm nay, theo sách Phụng Vụ các bài đọc.
2. Trốn sang Aicập (Mt 2,13-15).
3. Lạc mất Đức Giêsu (Lc 2,41-52).
4. Đức Mẹ nhìn Đức Giêsu vác thập giá (Lc 23,27).
5. Đức Mẹ đứng dưới chân thập giá (Ga 19,25-27), là bài Tin Mừng của Thánh Lễ hôm nay.
6. Đức Mẹ đón nhận thân xác đã chết của Đức Giêsu (Ga 19,38-40).
7. Đức Mẹ ở bên mộ Đức Giêsu (Ga 19,41-42)
Điều phải đánh động chúng ta, khi đọc qua danh sách bảy sự đau khổ của Đức Mẹ, đó là mọi sự đau khổ của mẹ đều có liên quan đến Đức Giêsu, con của Mẹ; một cách cụ thể, những đau khổ của Mẹ đến từ biến cố Giáng Sinh, đến từ đời sống ẩn dật, đến từ sứ mạng rao giảng Nước Trời, đến từ cuộc Thương Khó, đến từ Thập Giá, và sau cùng đến từ cái chết của Ngài.
Như thế, chính khi Đức Mẹ thưa “xin vâng”, đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa, để đón nhận Đức Giêsu, Con Thiên Chúa vào trong cuộc đời của mình, và chính khi Đức Mẹ sống lời xin vâng của mình mỗi ngày và sống cho đến cùng, đến tận chân Thập Giá và cho đến hết cuộc đời, thì tất yếu đau khổ xẩy ra cho Mẹ. Bởi vì, như chúng ta có thể nhận ra trong bảy đau khổ của Mẹ: Đức Mẹ sinh ra Đức Giêsu, nhưng Đức Mẹ lại được mời gọi không nuôi nấng và dưỡng dục Ngài theo ý riêng của mình, theo chương trình hay kế hoạch riêng của mình, nhưng là để cho Ngài lớn lên theo chương trình của Thiên Chúa; Đức Mẹ đón nhận Đức Giêsu vào cung lòng và vào cuộc đời mình, nhưng Mẹ lại được mời gọi, như tất cả chúng ta cũng được mời gọi, đi theo Đức Giêsu trên con đường của Ngài; mà con đường của Đức Giêsu là con đường dẫn đến Thánh Giá.
Những đau khổ của Mẹ đến từ việc Mẹ đi theo Đức Kitô, Mẹ gắn bó thiết thân với Đức Kitô, Mẹ trở nên một với Đức Kitô, nhất là với “Đức Kitô chịu đóng đinh”. Và tất cả chúng ta đều có cùng một kinh nghiệm này, giống như Đức Mẹ. Thật vậy, từ khi chúng ta trở thành Kitô hữu, và nhất là từ khi chúng ta đáp lại tiếng gọi đi theo Đức Kitô trong ơn gọi gia đình hay trong ơn gọi dâng hiến, và cố gắng sống ơn gọi của chúng ta mỗi ngày, chúng ta phải cho đi chính mình, cho đi thời gian, cho đi tất cả những gì rất thiết thân đối với chúng ta, đó là quyền làm chủ, giới tính và tình cảm, ý muốn…, thì tất yếu sẽ có nhiều đau khổ. Nhưng tại sao chúng ta lại mang vào mình những đau khổ, nếu không phải là muốn noi gương Đức Mẹ?
Thật vậy, như Đức Mẹ, vì tình yêu đối với Đức Kitô, chúng ta ước ao trở nên nữ tì, trở nên tôi tớ của Ngài, chúng ta ước ao sống theo Lời của Ngài. Và chính tình yêu và lòng ước ao này làm cho chúng ta hạnh phúc bất chấp những đau khổ, và ngay trong những đau khổ, bởi vì có một niềm hạnh phúc đặc biệt, đó là hạnh phúc đau khổ vì tình yêu. Như thánh Augustino nói: “Trong tình yêu không có đau khổ, và nếu có đau khổ, thì đau khổ này đã được yêu rồi”.
3. Đau khổ thứ năm: Đức Mẹ đứng dưới chân thập giá
Hình ảnh Đức Mẹ đứng dưới chân Thập Giá, mà bài Tin Mừng mời gọi chúng ta chiêm ngắm trong ngày lễ hôm nay, nói lên sự nghịch lí này của Tin Mừng và của mầu nhiệm Vượt Qua.
Dưới chân thập giá, Mẹ sầu bi, nhưng Mẹ vẫn đứng vững chứ không ngã quị. Chúng ta nên đi lại hành trình của Mẹ Maria, từ biến cố truyền tin, để hiểu được tại sao Mẹ đứng vững. Chúng ta cũng cần đi theo Đức Kitô như Mẹ, để có thể đứng vững dưới chân thập giá. Và không cần phải đợi đến biến cố phục sinh, nhưng ở tột đỉnh của sự trao ban, nghĩa là trao ban đến không còn gì, chúng ta được mời gọi nhận ra sự sống mới phát sinh, phát sinh thật đồi dào, phát sinh từ Lời sự sống của Đức Giêsu được thốt lên ngay nơi chết chóc và lúc Ngài đang chết đi. Thật vậy, ngay trong đau khổ của sự chết, một Gia Đình mới phát sinh: Đức Giêsu, nhìn Mẹ, và nói:
Thưa Bà, đây là con của Bà (c.19, 26).
Như thế, chính lúc Mẹ đang mất đi người con này, mẹ trở thành Mẹ của người con khác; và từ người con này, dưới sức mạnh của Đấng Phục Sinh, sẽ trở thành đông đúc, trong đó có cả con trai lẫn con gái. Chính lúc Mẹ bình an dâng hiến người con Duy Nhất, Mẹ nhận lại gấp trăm, nơi Người Môn Đệ Đức Giêsu thương mến. Và Mẹ cũng không mất đi Người Con Duy Nhất của Mẹ, vì Ngài sẽ hiện diện ở nơi anh chị em mới của Ngài.
Từ hi sinh thập giá, giữa cơn thử thách, ngay trong sự chết, một nhân loại mới phát sinh: những gì của con là của Mẹ; những gì của Thầy là của anh. Cái chết của Đức Giêsu đã làm phát sinh sự sống: Mẹ trở thành Mẹ của Người Môn Đệ Đức Giêsu yêu mến, đại diện cho tất cả các môn đệ thuộc mọi thời; khi dâng hiến người con duy nhất, Mẹ không mất đi, nhưng nhận lại Ngài nơi các môn đệ, nơi cả một đàn con đông đúc. Bởi vì, Đức Giêsu sẽ đi vào sự sống mới và hiện diện bên cạnh, ở giữa và bên trong các môn đệ nam nữ.
* * *
Xin Chúa cũng ban cho chúng ta có cùng một kinh nghiệm của Đức Mẹ: dưới chân thập giá đau thương của cuộc đời, của hành trình ơn gọi, xin chúng ta cảm nhận với niềm vui và hạnh phúc, sự sống mới của Đức Kitô đang phát sinh ngay hôm nay, và phát sinh thật dồi dào.